![]() |
CLB TÀI TỬ CẢI LƯƠNG 622 TÀI TỬ BỐN PHƯƠNG, TƠ VƯƠNG HỘI NGỘ ! |
Lý Chim Quyên
Nhạc: Viết Chung
Vọng cổ: Loan Thảo
Lý chim quyên
Nữ: Chim Quyên quầy ăn trái quay nhãn lồng này
Nhãn lồng này ơi anh bạn mình ơi
Ơi anh bạn mình ơi .
Nam: Chim ơi chim xa rừng
Thì chim thương núi nhớ non
Người cách xa người người cách xa người
Ôi đâu còn có gì buồn hơn ôi đâu còn có gì buồn hơn
Nữ: Ôi đâu còn …….có gì buồn hơn
Vọng Cổ
1. Nam:
Chim xa rừng còn nhớ cây thương cội người xa người đêm đợi ngày trông tụi mình duyên phận long đong thương nhau ngần ấy mà không được chung đường .. .
Chim Quyên còn ăn trái nhãn lồng
Nữ:
Lia thia còn quen chậu
Mà đôi bạn tâm đồng sao kẻ Bắc người Đông
Nam:
Cô Bác họ đồn đôi ba bữa nữa
"Bậu" phải theo chồng cách mấy sông sâu
Sông sâu còn bắt được nhịp cầu
Chớ hai đứa mình sầu biết cùng ai sang sẻ .
2. Nữ:
Chim Quyên lẻ bạn than thở một mình
Tụi mình lẻ bạn một mình thở than
Một mai Én bắt nhãn Nam
Xa nhau đâu chỉ mấy năm mà chờ
Nam : Xa nhau xa đến một đời
Nữ:
Tai tôi nghe lời anh than anh thở
Đêm nằm ngẫm nghĩ mà ruột thắt đường tơ
Nam: Uổng công mình đợi mình chờ
Mình mơ mình tưởng bây giờ đành xa nhau
Nữ: Chắc là không nỡ cùng nhau
Thì thôi lấp thảm khoây sầu bạn tình ơi .
Lý chim quyên
Nam: Lia thia quầy quen chậu quay
Vợ chồng vợ chồng ơi cô bạn mình ơi,
Ơi cô bạn mình ơi .
Nữ: Chim ơi chim xa rừng
Thì chim thương núi nhớ non
Người cách xa cội nguồn là người cách xa cội nguồn
Ôi đâu còn có gì buồn hơn ôi đâu còn có gì buồn hơn
Nam: Ôi đâu còn ……. có gì buồn hơn .
Vọng Cổ
5.Nữ: Hò .. . ơ .. . hai đứa mình có duyên mà không nợ
Nam: Người ta có tiền nên người ta có nợ lẫn duyên
Nữ: Lòng riêng đã nặng ưu phiền sao còn cay đắng
Hò .. ơ .. . sao còn cay đắng cho thêm buồn lòng
Nam: Buồn hay không rồi "Bậu" cũng theo chồng
Nữ: Gái có chồng rồi như chim lồng cá chậu
Nhớ cửa nhớ nhà tôi nghĩ cũng lâu lắm mơi về thăm
Nè tôi nhờ cái này nha
" Cha Mẹ già cô quạnh sớm hôm
Xin nhờ bạn sáng thăm tối viếng "
Nam: Không đi làm rễ mà người ta được vợ
Bè bạn hát ngạo tôi " xúc tép nuôi cò " .
6. Nam: Thôi thì nói thì nói vậy
Chớ "Bậu" đi lấy chồng xa
Ba Mẹ bên nhà để đó tôi lo liệu
Thế nào người ta cũng khen
"Cái thằng rễ hụt mà nó có hiếu
Tát nước be bờ làm cỏ chai tay "
Nữ: Anh mỉa mai tôi mà chi vậy
Tôi đâu phải tôi chê bạn xấu bạn nghèo thương họ bảnh trai
Chỉ gặp ông mai chớ đâu có biết mặt mày chàng rễ
Cha Mẹ đặt đâu thì xin ngồi đó
Trong bụng không thương cũng phải chiều ý Cha Mẹ già
Nam: Tháng rộng năm dài rồi mặn mà tình nghĩa
Rồi con rồi cái rồi ái rồi ân
Như chim Quyên nọ quen lồng
Lia thia quen chậu còn " vợ chồng quen hơi " .. .
TIẾNG ĐÀN CHIỀU CUỐI NĂM
Soạn giả: Huỳnh Anh
Ngâm
Tiếng nguyệt cầm văng vẳng bên tay
Gợi nhớ gợi thương chiều cuối năm tĩnh lặng
Điệu lý diu êm câu hò trầm bổng
Nhắc nhở cội nguồn , trong sâu thẩm lòng tôi
Lý Son Sắc
Ôi nhớ thương một thời
Thơ ấu nay qua rồi
Miền quê nghèo xa xôi
Nơi biết bao kỷ niệm
Trong trái tim mãi không phai mờ
Dòng sông đưa hoa lục bình
Ngược xuôi theo tháng năm về đâu
Đời tôi bước chân phiêu bồng
Thời gian ơi có bao giờ quên
Vọng cổ
1. Ôi thương làm sao ngọn khói chiều lam hòa trong gió chướng ,mẹ hiền tôi đang nhóm lửa đun cơm gạo mới rước ông ...bà. Mùi rơm thơm quyện khắp trong nhà
Ba đốt nén hương tạ ơn người đi trước , để lại mảnh ruộng miếng vườn cho con cháu đời sau . Chiều ba mươi ba mặc áo vãi ú đi ruốc dông , sau một năm mình trần chân đất . Ngồi bên cây nguyệt cầm ba khảy khúc nam xuân , bàn tay chai sần mà tiếng đàn thổn thức...
2- Có phải chăng tiếng đàn của ba còn đó , nhắc nhở trong tôi tiếng mẹ ru hời .
Lời ru nghe mà nhớ cội thương nguồn.
Ầu ơi...con ơi hãy giữ lấy lời , đói no cam chịu chứ đừng rời quê hương . Tiếng đàn ba gieo cung nhớ cung thương , lời ru mẹ gắn đời tôi vào đất mẹ. Khúc nam Xuân ngày xưa ba ấp ủ , dẫu mỗi năm đàn một lần cũng đủ thắm hồn tôi....
Ngâm
Chiều nay nơi bến sông xưa ấy
Có một con đò trỗi khúc tơ vương '
Đời tôi mòn gót phong sương
Tiếng đàn gợi nhớ gợi thương trong lòng
Vọng cổ
5. Đàn ơi hãy trỗi lên đi khúc tình ca để cho tôi được khóc . Cho nỗi nhớ niềm thương vơi bớt trong ...lòng. Giai điệu quê hương , đã dắt tôi trở lại quê nhà.
Để đón mùa xuân với những gì đơn sơ và bình dị , trong phút bất ngờ bỗng hóa thiêng liêng . Cầu tre, bờ rạch, bến nước, chiếc xuồng, biết bao hình ảnh vấn vương trong lòng. Bìm bịp kêu xẻo vắng nước rong , lắt lay tàu chuối đợi mong tôi về.
6- Ôi diệu kỳ thay mấy chữ hò cống xự xang đã đắm hồn tôi giữa dòng sông thương nhớ. Có lẽ giờ nầy mẹ tôi đang ngồi bên bếp lửa , đun nồi bánh tét thơm lừng nếp nàng hương . Tôi sẽ trở về cầm bàn tay chai cứng của ba run run tiếng nguyệt cầm chiều cuối năm êm ả. Tôi sẽ trở về nhìn sâu vào mắt mẹ khói trắng màu mây tóc mẹ trắng mây chiều .
Xin cám ơn một khúc dân ca
Xin cám ơn tiếng nguyệt cầm kỳ diệu
Đã đưa tôi trỡ về nguồn cội
Sưởi ấm tâm hồn trong suốt cuộc đời tôi .
THÀNH PHỐ MÙA XUÂN
Tác giả: Đoàn Phú Vinh
VỌNG KIM LANG
Nam: Ngắm lá me bay, vương tóc ai mượt mà, dáng thướt tha mỹ miều, chiều Sài Gòn như bức tranh xuân. Vẫn nghe khúc ca năm nào, lòng dạt dào xuyến xao niềm thương...
Nữ: Thương hoài tháng ngày quê mình giải phóng, tiễn ai lên đường, cùng góp sức chung tay, áo xanh nắng mưa đâu sờn bao nhọc nhằn hiểm nguy vượt qua, hát chung khúc ca xây đời cho đẹp giàu thành phố mùa xuân.
VỌNG CỔ
Câu 1:
Nam: Ôi chiều Sài Gòn êm êm như bản tình ca, bài hát ai gởi lòng tôi bao niềm luyến thương nhung nhớ. Nhớ từng góc phố thân quen, thương từng bóng cây râm mát ven … đường. Chiếc lá rơi chạm khẽ trên vai như mừng đón tôi về.
Nữ: Đứa con xa quê lâu ngày về thành phố, nhớ ghé lại xóm bàn cờ thăm người mẹ năm xưa.
Nam: Lòng chợt bồi hồi bên tượng đài Bác kính yêu nghe như nghe trái tim thành phố đang đập rộn ràng. Chợ Bến Thành vẫn nhộn nhịp đông vui, đón từng bước chân người về thăm thành phố …
Câu 2:
Nữ: Trời tháng Tư đường phố chưa bừng sắc phượng, chỉ thấy lung linh màu cờ đỏ sao vàng. Bao năm dựng xây nay thành phố đẹp rỡ ràng.
Nam: Cầu Hóc Môn thắm duyên tình bao đôi lứa, cô công nhân thẹn thùng hò hẹn với người thương.
Nữ: Thầy giáo trẻ giảng bài giọng bay bổng lời thơ, con đường có lá me bay ai cầm tay song bước. Áo dài trắng thướt tha như mây xuống phố, gió sông Sài Gòn ve vuốt những cành hoa.
NÓI LỐI
Nữ: Tôi chợt hỏi lòng: Từ đâu có sự đổi thay
Cơ cực lầm than xưa nay là bao hạnh phúc
Nam: Bưng bát cơm đầy ta nhớ ơn Người gieo hạt
Thương Bác năm nào đi tìm hạt giống hồi sinh
VỌNG CỔ
Câu 5:
Nữ: Đứng ở bến Nhà Rồng nghe tiếng còi thầm nhớ con tàu năm xưa đưa Bác đi tìm đường cứu nước. Để con cháu hôm nay vui sống thanh … bình. Mơ ước đơn sơ của Bác là ai cũng có cơm ăn, ai cũng được học hành.
Nam: Nay thành phố mình lò cao vươn khói trắng, đàn em nhỏ đến trường chân vui bước tung tăng. Đồng lúa ngoại thành trĩu hạt oằn bông, nhà tình nghĩa tình thương tươi màu ngói mới.
Nữ: Thành phố trẻ thẳng đường đi tới, hạnh phúc được kết tinh từ bao giọt mồ hôi nhọc nhằn (-)
LÝ TÒNG QUÂN
Nam: Ngắm phố chiều duyên dáng tà áo ai
Lá me bay vương tóc ai mượt mà
Lòng nghe dạt dào bao niềm thương mến
Nữ: Hồn cứ lâng lâng như lần đầu tiên hò hẹn
Bao men nồng ngất ngây khi ngắm quê mình đổi thay
VỀ VỌNG CỔ
Câu 6:
Nam: Đèn Sài Gòn ngọn xanh ngọn đỏ, người Sài Gòn quyết vượt gian khó vươn lên
Dựng xây thành phố ngày thêm rạng rỡ, cho Bác thêm vui mỗi độ tháng Tư về (-)
Nữ: Hòn ngọc Viễn Đông xưa nay rỡ rạng tên Bác,
Ba mươi xuân thanh bình như Phù Đổng vươn vai
Nam: Ý Đảng Lòng Dân là phép màu kỳ diệu,
Lòng ai chẳng tự hào khi nhìn thành phố thanh xuân ./.
BÌNH DƯƠNG VÀO XUÂN
Vọng Cổ: Chí Văn
Địa chỉ email này đã được bảo vệ từ spam bots, bạn cần kích hoạt Javascript để xem nó.
Lý Trăng Soi
Nữ: Ơi mùa xuân , hoa thắm khoe duyên tình. Đất trời vào xuân ngát đưa hương nồng, nghe lòng bâng khuâng xuyến xao bao tình.
Nam: Ơi mùa xuân, mùa xuân xanh thẳm đất trời quê ta. Bình Dương khởi sắc đơm hoa, trong nắng chan hòa ngọt ngào khúc hát dân ca.
Vọng Cổ
1.Nữ: Nào có đâu xa mảnh đất quê ta Bình Dương đó, trải mấy phong ba dạn dày sương gió nay đổi thị thay da lộng gió đón xuân …..về.
Nam: Xuân thắm nồng say xuân như ánh trăng thề. Xuân trải rộng trên vùng đất mới, Bình Dương dịu dàng như cô gái vào xuân ( - ).
Nữ: Mang trong tim bao khát vọng tình yêu, mùa xuân đến biết bao điều thay đổi. Lòng hân hoan đón chào năm mới, nét mặt rạng ngời đất trời quê ta đó. ( - )
2.Nam: Hãy lắng nghe trong từng tiếng gió có tiếng sóng êm êm sóng nhạc dâng trào. Mùng quê hương đổi sắc thay màu
Nữ: Qua Thuận An về Phú Giáo, đâu đâu cũng rạng rỡ đón chào xuân. ( - )
Nam: Từ trên triền cao Tân Uyên Bến Cát nhìn về chợ Thủ một màu xanh thẳm. Khói trắng lò cao công trình mọc lên phơi phới, nghèo khó qua rồi đời no ấm người ơi. ( - )
Trăng Thu Dạ Khúc (8 câu)
Nam: Nắng, Nắng xuân hồng tươi lên muôn sắc hoa. Xuân đến muôn nhà.
Nữ: (Xuân đến muôn nhà)
Nam: Sắc xuân đậm đà
Nữ: (Sắc xuân đậm đà) . Người về vui hát khúc dân ca. Bình Dương quê mẹ ngọt ngào thiết tha.
Vọng Cổ
5.Nam: Xin được cùng ai chung tay góp sức giữ cho mùa xuân trên quê hương luôn đẹp mãi sắc mai …..vàng. Mừng xuân, mừng Đảng huy hoàng.
Nữ: Từ trong lửa đạn chiến tranh, nay Bình Dương uy danh cùng thời đại. (- )
Nam: Công nghiệp hóa hiện đại hóa, từng bước đi lên như con tàu vươn mình ra biển lớn. Ơn Đảng ơn Bác Hồ soi sáng cho mùa xuân yêu thương luôn rực rỡ huy hoàng. ( - )
Lý Con Sáo
Nữ: Xuân thắm tươi
Xuân nồng nàn muôn nơi.
Nam: Mùa xuân về hạnh phúc ai ơi,
Kia phố xá công trường
Đây điện giăng phố phường.
Nữ: Nhà tiếp nhà rộn vang tiếng ca
Xuân bao la chứa chan tình ta
Nam: Người nối người khắp chốn phương xa
Cùng về đây đắp xây mùa xuân.
6. (Về Vọng Cổ)
Nữ: Dưới nắng xuân thì thầm hẹn ước nghe quê hương đang từng bước chuyển mình. (-)
Nam: Thành phố mới Bình Dương ta đó
Rộng vòng tay, mời gọi đó đây.
Nữ: Yêu sao mảnh đất nơi này
Bình Dương đẹp mãi, tràn đầy hương xuân,
Tiết mục biểu diễn của CLB Khiêu vũ 622 chào mừng kỷ niệm sinh nhật lần thứ 6 CLB.
THỂ DỤC THẨM MỸ NỮ: DA TỎA SÁNG - DÁNG TỰ TIN
Trong cuộc sống năng động, áp lực và căng thẳng đôi lúc khiến các bạn quên mất việc chăm sóc bản thân.
Vì vậy việc đi đến thẩm mỹ viện hay trung tâm thể dục thẩm mỹ để được chăm sóc, thư giản là việc làm cần thiết.
Tập thể dục thẩm mỹ nữ giúp cho cơ thể vừa khỏe vừa đẹp, con được thưởng thức nhịp điệu sôi động của âm nhạc, tâm trạng thoải mái, thư thái. Trong khi đôi chân liên tục sải bước nhịp nhàng thì đôi tay cũng vung theo nhịp thăng bằng, tiêu hao calo cần thiết.
Đến với lớp thể dục thẩm mỹ nữ để tự tin với cơ thể khỏe mạnh, vóc dáng cân đối và hài hòa duyên dáng.
Lịch học chi tiết:
Thứ 2 - 4 - 6 hoặc Thứ 3 - 5 - 7; nhận học viên mỗi ngày.
GIỜ HỌC | TÊN LỚP |
HỌC PHÍ |
GIÁO VIÊN GIẢNG DẠY | |
GIÁO VIÊN 1 | GIÁO VIÊN 2 |
|||
06g00 - 07g00 | Lớp Thể dục thẩm mỹ |
280.000đ | Cẩm Lê | |
07g00 - 08g00 | 280.000đ | |||
16g30 - 17g30 | 280.000đ | |||
17g30 - 18g30 | 280.000đ | |||
Học viên học suốt tuần (Từ thứ 2 đến thứ 7), học phí: 350.000đ/01 lớp/ 01 tháng |
* Mọi thông tin chi tiết vui lòng liên hệ phòng nghiệp vụ - NVHLĐ Q.11:
0934.845.596 (Diễm Phúc)
CÂU LẠC BỘ THƠ 28-7
HƯƠNG SEN
TẬP SAN LƯU HÀNH NỘI BỘ
SỐ 19
6 THÁNG CUỐI NĂM 2012
ĐÌNH TÍN - ĐOÀN LÂM - ĐỖ TÂM LINH - HẢI KHÁNH
HÀN GIANG - HOÀNG ĐỨC LỘC
HOÀNG TRUNG TRỰC - LÂM TRUNG TẠO
LÂM VĂN HOÀN - LÊ VĂN ĐẠT
MAI XUÂN THƯỞNG - MINH KHÂM - MỸ HUỲNH
NGỌC YẾN - NGỌC HOA - NGUYỄN ĐỨC KHÔI
NGUYỄN VĂN PHI - PHẠM KHU - PHAN LIÊN KHÊ
TÂY BÌNH - THANH THẾ - THÚY YÊN - TRUNG SƠN
TÙNG SƠN - V.H.B - XUÂN CẢNH
Biên tập: Mai Xuân Thưởng - Phan Liên Khê - Đoàn Lâm - Lâm Văn Hoàn.
ĐÌNH TÍN
Ngày Nam Bộ kháng chiến
Hai ba tháng chín năm nào,
Bốn lăm thuở ấy nao nao ba miền.
Ngày hai, tháng chín vừa tuyên
Tự do, độc lập thiêng liêng giống nòi.
Ba Đình sáng tựa gương soi,
Năm châu nghe thấy tiếng còi Việt Nam.
Cụ Hồ ca ngợi hân hoan,
Ngờ đâu Pháp đã mưu toan lỗi thời.
Được quân Anh - Ấn hà hơi,
Tiến công Nam Bộ khắp nơi Sài Gòn.
Tự do mới được tháng non,
Máu xương đã đổ tan hoang cửa nhà.
Sài Gòn giáo nóp xông pha,
Bắc, Trung quân tiến thật là oai phong.
Toàn dân ý chí một lòng
Thi đua diệt sạch thù trong, giặc ngoài.
Đuổi quân đế quốc ra ngay,
Ba miền thống nhất về tay dân mình.
Người kháng chiến
Người đi vì nước, vì non
Nói riêng cha mẹ, vợ con lời vàng.
Ra đi sông núi băng ngàn,
Tìm đường hợp sức đời vàng sử ghi.
Hai mươi bảy, tháng bảy ghi
Chiến tranh khởi sự vận nghì nước non.
Hy sinh thương tật bồn chồn
Ghi tròn công đức người con giống nòi.
Bác Hồ kêu gọi trông coi
Nấm mồ liệt sĩ giống nòi ghi công.
Khởi từ bốn bảy nói chung
Hằng năm ngày ấy người cùng vinh danh.
Người nhiều công, mẹ anh hùng,
Dày công, lắm đức bách tùng nhớ ơn.
Bác Hồ dạy rõ nghĩa nhân,
Chiến tranh kết thúc nhớ ơn dân mình.
Bác Hồ biển cả mênh mông
Công ơn Bác được sử hồng chép ghi.
82 năm, ngày phụ nữ Việt Nam
Ngày xưa phong kiến bất lương
Xem rẻ phụ nữ, coi thường khinh khi.
Học hành chẳng được học chi,
Công tác xã hội mấy khi ngó ngàng.
Bà Hương, bà Xã trong làng,
Đó là mượn chức đàn ông chồng mình.
Thời kỳ phong kiến bất minh,
Sợ người nữ làm được mình hư danh.
Từ ngày có Đảng tinh anh,
Chăm lo phụ nữ học hành đến nơi.
Cử nhân, tiến sĩ hợp thời,
Việc nhà, việc nước nghỉ ngơi như là
Bà Bình, bà Định, chị Hoa,
Cô Ngân, cô Tiến việc ta hơn người.
Bao nhiêu nghị sĩ đẹp lời,
Phần ba nhân số là người chăm ngoan.
Nói năng lưu loát đoan trang
Những lời xác đáng rõ ràng phân minh.
Gần xa bè bạn phục mình
Hàng trăm vạn mẹ anh hùng Việt Nam.
Hiên ngang tình báo, đặc công,
Nội thành công kích Mỹ không yên nằm.
Ngoài thì nữ pháo dân công,
Máy bay bắn tuốt đi không trở về.
Chuyện làm oanh liệt hả hê
B52, Thần Sấm ủ ê tâm thần.
Gương soi bác sĩ Thùy Trâm,
Chiến binh giặc Mỹ không cầm lụy rơi,
Trả lại nhật ký kịp thời
Không rời ca ngợi, không rời tiếc thương.
Bác Hồ và Đảng đưa đường
Ngàn năm phụ nữ vươn lên sáng ngời.
Nữ nam bình đẳng thảnh thơi,
Việt Nam phụ nữ ngàn đời ghi danh.
Vui tươi, tuấn tú, hùng anh
Đẹp xinh, lịch thiệp trưởng thành hơn xưa.
ĐOÀN LÂM
Mất, được
Một đêm mất ngủ ngắm trăng trôi,
Tĩnh mịch khu rừng chỉ thế thôi.
Sương lạnh quẩn quanh ngoài cửa sổ,
Gió lùa quấn quít dưới chân đồi.
Vén mây thăm chốn cô Hằng ngự,
Cưỡi gió dò nơi chú Cuội ngồi.
Thức trắng lẳng lơ cùng với Nguyệt,
Thu vàng trút lá nỗi chơi vơi.
Mời bạn
Mời bạn thăm vườn, chớ ngại xa,
Mít xanh mơn mởn, xoài đơm hoa.
Líu lo sáo sậu bên cành khế,
Rộn rã bồ câu kế ngọn đa.
Sương sáng long lanh trên đỉnh núi,
Gió chiều chao lượn dưới hiên nhà.
Về nơi yên tĩnh tâm thanh thản,
Thi hữu vui chơi, sẵn rượu trà.
Tặng người yêu thơ
Yêu “nàng” đi lại quá truân chuyên,
Lắm hội điện sang vợ cũng phiền.
Thi hữu yêu thương mời xướng họa,
Bạn bè quý mến tiếp hòa viên.
Hồn thơ phơi phới cùng âm điệu,
Nét bút thanh cao lại hợp duyên.
Tao nhã sân chơi đầy trí tuệ,
Tao đàn nhộn nhịp sướng hơn tiên.
Tự bạch
Ý định về già ẩn chốn tiên,
Phồn hoa phố thị chẳng ưu phiền.
An cư Bà Rịa vui đồng nội,
Đắc địa Núi Dinh thú cảnh viên.
Nghĩa nước vẹn tròn thời tuổi trẻ,
Việc nhà trọn vẹn lúc cao niên.
Tĩnh tâm nghỉ dưỡng còn gì quý,
Thoải mái trong lành vị thuốc tiên.
ĐỖ TÂM LINH
Bác Hồ Chí Minh
Trên đời có một không hai,
Bác Hồ vĩ đại khó ai sánh bì.
Nơi nào Bác đến, Bác đi
Cũng đều để lại lương tri sáng ngời.
Loài người tiến bộ khắp nơi,
Tỏ lòng kính trọng, hết lời ngợi ca.
Địa linh nhân kiệt sinh ra,
Nghệ An quê Bác – Bác là thánh nhân.
Làm nên rạng rỡ Việt Nam,
Tự hào dân tộc giống dòng Rồng Tiên.
Hồn thiêng sông núi quê hương,
Có người con hiếu thảo hiền vang danh.
Mẫu người chánh trực quang minh,
Tấm gương đạo đức nghĩa tình sắt son.
Một lòng vì nước quên thân,
Vì dân phục vụ ân cần chăm lo.
Mọi người áo ấm, cơm no,
Nước nhà độc lập, tự do, phú cường.
HẢI KHÁNH
Mẹ và ca dao
Có gì hơn nữa trên đời,
Tình mẹ muôn thuở rạng ngời thế gian.
Loài người từ cõi sơ hoang,
Biết quây quần dựng xóm làng ấm yên.
Tình mẹ chan chứa vô biên,
Bao la biển thẳm khắp miền trời cao.
Từ dòng sữa mẹ ngọt ngào
Nên dòng máu nóng ca dao tình người.
Bể dâu thế cuộc đầy vơi
Rạng danh phụ nữ, Tháng Mười vẻ vang.
Chặng đường thành tựu thênh thang
Tự hào có Đảng vinh quang anh hùng.
Mừng ngày Công đoàn Việt Nam
Công nông trí thức luôn vững bước
Theo cờ Đảng non nước hào hùng.
Rạng ngời truyền thống đường hồng,
Thu nhiều thành tích thành công huy hoàng.
Ngày thêm mới, sáng thời đổi mới
Có Bác Hồ chỉ lối ta đi.
Tấm gương đạo đức, tư duy
Giành nhiều thắng lợi, thanh uy lẫy lừng.
Từ Công vận, tuổi xuân lao động,
Đường tiến lên mở rộng Công đoàn.
Công nhân lao động vinh quang,
Đi đầu sáng kiến, sẵn sàng dấn thân.
Trong sản xuất, luôn cần tiên tiến,
Trong đấu tranh, thể hiện kiên cường.
Trước sau vững một lập trường,
Theo lời Bác dạy con đường vẻ vang.
Thời hội nhập kinh bang thế giới,
Tiến lên tầm cao mới rõ ràng.
Nước non giàu đẹp vững vàng
Dựng xây tổ quốc Việt Nam hòa bình.
HÀN GIANG
Nào đâu nặng nhẹ
Hờn giận nhau chi khổ lắm mà,
So bì, ganh ghét xót lòng ta.
Vì chăm vợ bệnh nên sai hẹn,
Chẳng có thơ hay rõ đúng là…
Bướm vẫn thương hoa dầu phải đợi,
Ong còn vướng mật chửa đành qua.
Một duyên hai mối oằn vai gánh,
Giữ nhịp cung đàn bản hợp ca.
HOÀNG ĐỨC LỘC
Mùa thu lá bay
Ngắm nhìn cảnh sắc mùa thu,
Nửa như nuối tiếc, nửa như dâng trào.
Nắng vàng nhuộm lá lao xao,
Lá bay liệng xuống lạc vào suối thơ.
Thu về lắng đọng trúc tơ,
Nghe câu quan họ à ơ… tang tình.
Kìa em, má lúm đồng chinh,
Đợi ai mà đứng một mình bơ vơ.
Thôi đừng che nón làm lơ,
Ai xui em buộc ngẩn ngơ vào người.
Anh xin em một nụ cười,
Bừng lên sắc thắm hồng tươi trữ tình.
HOÀNG TRUNG TRỰC
Thân tặng các chị tù Côn Đảo
Cuộc chiến gian khổ trường kỳ,
Các chị theo suốt chẳng khi nào dừng.
Khi chiến đấu ở núi rừng,
Đời sống thiếu thốn rau rừng thay cơm.
Hàng ngày sốt rét thành cơn,
Muỗi sên hút máu ớn sườn lên gai
Không gian thu hẹp chiều dài,
Từ Hà Tiên đến miệt ngoài Tây Nguyên.
Đôi chân xuyên một hai miền,
Hy sinh quyết giữ lời nguyền tiếng thơm.
Kiên trung dòng máu căm hờn,
Băng ngàn thác lũ Trường Sơn diệt thù.
Lập công căn cứ chiến khu,
Bùng biền rừng sác diệt thù ven đô.
Ghi sâu lời dạy Bác Hồ,
Gái trai quyết giữ cơ đồ Việt Nam.
Lời thề thống nhất giang san,
Tấm gương các chị hiên ngang tuyệt vời.
Lao tù Côn Đảo biển khơi,
Hàng ngày chịu trận tơi bời khảo tra.
Đòn thù thân thể ngọc ngà,
Những tên ác quỷ không tha những gì.
Tấm thân liễu yếu nữ nhi
Chịu đòn tra tấn không khi nào dừng.
Lúc xung điện, lúc lửa nung,
Ác thay trại bảy hãi hùng là vôi.
Những tên khét tiếng trên đời
Hành hạ các chị khắp nơi thân mình.
Đứng trước giờ phút tử sinh,
Ý chí các chị giữ mình hiên ngang.
Tuyệt vời phụ nữ Việt Nam,
Tấm gương các chị lưu ngàn năm sau.
Hòa bình đất nước đổi mau,
Nước nhà hưng thịnh dân giàu mạnh lên.
Việt Nam đất nước vững bền,
Non sông, bờ cõi giữ yên muôn đời.
Các chị không phút nghỉ ngơi
Gần dân, xây Đảng sáng ngời chủ trương.
Tận trung với Đảng làm gương
Dân giàu, nước mạnh con đường Đảng ta.
Xin chúc các chị lời ca,
Tin dân, tin Đảng mới là thành công.
Cùng Đảng giữ lấy chữ đồng,
Đồng tâm, đồng chí con rồng Việt Nam.
Dựng xây đất nước đàng hoàng
Ngày càng tươi đẹp sánh toàn năm châu.
Lời tâm huyết nặng tình sâu,
Chúc các chị tiếp nhịp cầu tương lai.
Tuổi cao tâm sáng đẹp hoài,
Tấm lòng tin Đảng không phai chút nào.
Lòng Dân, ý Đảng quyện vào,
Xin chúc các chị trỗi cao sáng ngời.
LÂM TRUNG TẠO
Người đẹp với Hạ Long
Thuận nghịch độc
Đây trời núi thẳm, nước mênh mông,
Vịnh khúc tình thơ đượm sắc hồng.
Ngây ngất mãi mây bay gió thoảng,
Thẫn thờ e ngại đứng theo trông.
Hây hây má đỏ nàng hờ hững,
Cánh sải căng buồm lướt gió giông.
Bay rối tóc mây ngà sóng nước,
Đây nơi vịnh đẹp Hạ Long rồng.
LÂM VĂN HOÀN
Dửng dưng
Đừng đổ lên đầu cơm áo gạo tiền,
Mọi dửng dưng nào đâu vì đói khát.
Buổi tư duy đồng tiền, quyền lực,
Cái nghèo nàn mờ nhạt nét nhân văn.
Rủng rỉnh tiền trong tài khoản nhà bank,
Mà rỗng tuếch nét tao nhân thi cảm.
Những buổi tiệc tùng tưng bừng thịnh soạn
Trong nỉ non nhếch nhác điệu thơ nghèo.
Thi sĩ buồn thi tác cũng buồn theo,
Tao nhân dần xa lãnh đạm.
Còn mấy ai trầm ngâm trước tươi nguyên thi cảm,
Thả vào thơ chút âu yếm ngọt ngào.
Liệu sẽ ngày khô héo đến hanh hao,
Cảm xúc nhân văn bằng tờ xanh, tờ đỏ,
Thi phẩm văn chương bỏ bê xếp xó,
Máu bon chen xô dạt mọi thâm tình?
Sẽ thế nào khi cuộc sống chông chênh,
Tẻ nhạt túi thơ, bầu rượu,
Đời chỉ rặt đám quyền uy nhũng nhiễu
Và lũ tanh hôi ăn bám chờ sung?
Ôi sẽ buồn thi sĩ đến vô cùng,
Ném vào hư vô những ruột gan tâm huyết
Và buồn hơn nỗi nhân tình suy kiệt,
Chán chường với cả những nụ hôn.
Ta muốn tìm quy luật của Darwin,
Phép tiến hóa nhân văn tao nhã.
Phũ phàng chi áng thơ như hàng hóa
Ế ẩm thời kinh tế lùi thua.
Ôi cái thời mọi thứ được bán mua,
Bản quyền cản ngăn chân tình trao tặng,
Xuất bản phí như nỗi niềm trĩu nặng,
Chia xa tình cảm nhân quần.
Mọi lý do đều đổ tại đồng tiền,
Mọi tham vọng vượt trên lòng tự trọng.
Rẻ rúng chân nhân, phí hoài khát vọng,
Mờ nhạt hướng đời nào biết cao xa…
Thơ ta ơi, hãy mãi hát cùng ta,
Mặc thế nhân quay cuồng ảo vọng.
Hãy thả lòng bay cao vào cuộc sống
Với nhân văn ta tự tại thư nhàn!
Đếm thu
Thu đến thu đi đã mấy lần,
Tha phương khắc khoải đếm thu sang.
Bạc đầu, quê cũ đêm thao thức,
Cạn trí, sự đời vận đa đoan.
Quên bạn quê nghèo, sao đành nỡ,
Giàu sang kéo kết, khéo vơ quàng.
Tiền nhân bằng hữu dày ân nghĩa
Có nhớ năng về thăm viếng chăng?
Tháp cổ
Dĩ vãng bi hùng,
Vương triều quên lãng,
Vết tích nào còn đọng với thời gian,
Nghe âm vang từ đổ nát điêu tàn,
Một thời bi hùng lịch sử?
Cả ngàn năm,
Một trời hùng cứ,
Lâu đài thành quách uy nghi,
Nay trầm mặc trơ gan cùng tuế nguyệt,
Đổ nát rêu phong chất chứa nỗi niềm gì?
Nén hương thơm tưởng kính sự thần kỳ,
Nét tinh xảo những hoa văn cổ tự.
Bí quyết siêu phàm ngàn năm gìn giữ,
Viên gạch hồng kỳ bí tự muôn xưa.
Nét văn bia lưu dấu nỗi bất ngờ,
Lời cổ nhân trước Thần linh và dương thế,
Nỗi ngỡ ngàng những bóng đời hậu duệ,
Khao khát kiếm tìm truyền lại người xưa.
Dẫu săm soi tìm kiếm với Gúc gồ (Google),
Chỉ vắn tắt đôi dòng ngắn ngủi.
Nghe nghèn nghẹn điều chi hờn tủi,
Một thời oanh liệt trôi qua.
Vĩnh viễn tồn lưu vết tích người xưa
Dẫu chỉ điêu tàn rêu phong tháp cổ
Dẫu chỉ ngắn đôi dòng bi sử
Đến muôn đời nào dễ phôi pha.
Tháp cổ rêu phong thấm đẫm tới muôn xa!
Ví dặm lung linh hồn quê mẹ
Ví dặm lung linh hồn quê mẹ,
Lay động đàn con mọi phương trời.
Ôi đằm thắm giọng hò xứ Nghệ
Như trải lòng yêu dấu muôn nơi!
Như về với tuổi thơ hoài niệm,
Như dập dềnh đò thả xuôi dòng,
Như gợi dậy con tim da diết,
Như mùi hương mái tóc ai hong.
Lời đối đáp ngọt ngào tinh nghịch,
Gái trai làng quá đỗi thân thương.
Từ cuộc sống miền quê thân thuộc,
Lắng cõi lòng bao nỗi bâng khuâng.
Cuồn cuộn thác lòng, câu ví dặm
Dẫu đi xa mô đó chưa về,
Như lắng sâu nỗi niềm khát vọng,
Câu hò chiều man mác chân quê.
LÊ VĂN ĐẠT
Điện mặt trời
Mặt trời không biết tuổi,
Năng lượng thật vô vàn.
Mặt trời mãi tươi trẻ,
Sức xuân luôn dâng tràn.
Panô điện mặt trời,
Tiết kiệm điện đẹp thôi.
Cho đời năng lượng điện,
Nguồn hạnh phúc sáng tươi.
MAI XUÂN THƯỞNG
Cái lưỡi bò
Lưỡi bò là cái chi chi,
Lè ra liếm trọn đường đi, lối về.
Biển Đông yên ả đề huề,
Bỗng dưng nổi sóng, ủ ê lưỡi bò.
Năm châu, bốn biển âu lo,
Người người chất vấn, ông trò lặng câm.
Lịch sử, pháp lý biệt tăm,
Lấy đâu chứng cứ nói năng với người?
Ranh ma trò bịp buồn cười,
Biển Đông tranh chấp ta thời “song phương”.
Cùng nhau khai thác nhịn nhường,
“Chủ quyền cốt lõi” đường cùng của ông.
Sáng êm dịu, chiều bão giông,
“La làng, ăn cướp” máu ông quen rồi.
Tham lam, bành trướng ngàn đời,
Lưỡi bò, lưỡi rắn ta thời lạ chi.
“Rung cây nhát khỉ” thường khi,
“Trò chơi dụ khị” ta thì lầm đâu.
“Dĩ bất biến ứng vạn biến” nhiệm màu,
Toàn vẹn lãnh thổ, trước sau vững vàng.
Chủ quyền tổ quốc thép gang,
Truyền thống, thời đại đá vàng keo sơn.
Lưỡi bò, lưỡi rắn chẳng sờn,
Đồng tâm, hiệp lực vượt cơn tù mù!
Nam Bộ kháng chiến
“Mùa thu rồi, ngày 23”,
Hào hùng âm hưởng mãi vọng xa.
Nóp giáo xông pha nơi trận mạc,
Cứu nước, diệt thù dậy tiếng ca.
Tuyên ngôn độc lập vừa ban ra,
Ánh sáng bình minh rạng nước nhà.
Giặc Pháp dã man liền dày xéo,
Nam Bộ quật cường ngày 23.
“Nam Bộ máu thịt của nước ta”,
Cha già kêu gọi lời thống thiết
Con cháu đồng lòng đáp thiết tha.
Vệ quốc hành quân nhanh Nam tiến,
Xẻ chia máu lửa cứu nước nhà.
Từ ấy, 23 ngày nhớ mãi,
Kháng chiến hào hùng cất khúc ca.
“Đi trước về sau” lòng Bác nặng,
“Nam Bộ thành đồng” đẹp ý cha.
Tuổi cao, gương sáng
“Tuổi cao, chí càng cao”,
Nêu gương sáng, rạng ánh sao.
Sinh thành, dưỡng dục bao thế hệ,
Dựng xây, bảo vệ lắm công lao.
Vốn quý tuổi cao luôn rực sáng,
Phát huy, bồi đắp chí càng cao.
Sống vui khỏe, văn minh, hạnh phúc,
Nghĩa nước, tình nhà ấm áp sao.
“Lão giả an chi” nào suy nghĩ,
“Tuổi cao chí cả” đường ta đi.
Một ngày còn sức, còn trăn trở,
Đóng góp, điểm tô được những gì?
Những gì để lại cho con cháu,
Gương sáng cha ông trọn cuộc đời.
Vẫy gọi cháu con cùng tiếp bước,
Dựng xây, bảo vệ, đẹp cuộc đời.
Vinh quang tổ quốc
Hùng Vương dựng nước thiêng liêng,
Truyền đời con cháu tâm nguyền sắt đinh.
Trải bao gian khổ, hy sinh,
Giang sơn gấm vóc hành trình dựng xây.
Nguyên - Mông - Hán - Mãn lũ bầy,
Xâm lăng, đồng hóa nước này được chăng?
Giặc Pháp, giặc Mỹ hung hăng,
Cuốn cờ tháo chạy, cắn răng, gục đầu.
Vẻ vang oanh liệt do đâu,
Truyền thống đất Việt tràn bầu nhiệt tâm.
Rồng Tiên con cháu tâm đồng,
Hồn thiêng sông núi, cờ hồng lung linh.
Tuyên ngôn độc lập đinh ninh,
“Sơn hà Nam quốc”- “Cáo trình bình Ngô”.
Vẻ vang thời đại Bác Hồ,
Ngày 2 tháng 9 điểm tô sử vàng.
Vinh quang tổ quốc giang san,
Hiên ngang, rạng rỡ, đá vàng keo sơn.